Gửi con – Người xuất gia theo Phật.

13/ 12/ 2011 14:13:29

Con ơi, đường xuất gia chắc dài lắm con nhỉ? Mẹ đọc trong kinh, thấy con đường ấy thật là đẹp, thật là thanh cao thánh thiện, mọi thứ trên đời đều vô thường , có rồi không, như bọt bèo, sóng nước, tan trong giấc mộng Nam kha của cơn bào ảnh.

Con ơi!

Đường xuất gia chắc dài lắm con nhỉ?

Mẹ đọc trong kinh

Thấy con đường ấy thật là đẹp

Thật là thanh cao, thánh thiện

Mọi thứ trên đời

Đều vô thường

Có rồi không như bọt bèo sóng nước

Tan trong giấc mộng Nam kha

Của cơn bào ảnh

Thủa ngày xưa…

Mẹ vẫn nhớ,

Cô bé hồn nhiên,

Ngây thơ tung tăng trên đồng xanh

Nghiêng cánh diều bay nụ cười con rạng rỡ

Tà áo biếc nón bài thơ

Ánh mắt long lanh

Hương tóc con cài hoa chen chiều gió.

Mẹ vẫn thầm mong

Một ngày kia con an vui hạnh phúc

Và rồi một buổi…

Hương cốm lên chùa,

Nhịp mõ câu kinh,

An lành thanh thoá,t

Bén duyên hiền con xuất gia đầu Phật.

Con ơi!

Đi tu…

Nghĩa là kẻ nghịch lưu ngược dòng sinh tử

Phạm hạnh viễn ly,

Sống cuộc đời thanh tao thánh thiện.

Đường tuy có nhiêu nhưng chỉ duy một lối,

Con gắng vừng tay trèo tiến bước nhe con

Con vào đạo rồi,

Mẹ vui lắm con ạ!

Vui vì hanh phúc thay – Sinh ra được mầm non thánh chủng

Mẹ cũng man mác buồn heo may

Bao năm nuôi nấng chăm nom

Giờ xa cách lòng mẹ nào an

Con ạ!

Đường Thích tử

Chỉ có con đường tiến bước

Thế gian con đã bỏ

Pháp nâu sòng con khoác trên vai

Ơn Cha mẹ còn đề ở quê nhà

Chữ thầy cô vẫn in sâu từng trang giấy

Nơi chôn rau cắt dốn

Thớ đất thân thương

Quê hương đất nước mái nhà con còn vương nợ

Thầy tổ hạ đao thế phát

Nhờ Đức Phật năng nhân

Con biết đường giác giả

Nương bóng từ bi

Muôn ngường ngưỡng vọng nam mô

Con bảo xuất gia vì sinh tử

Đàn Việt cúng dàng kỳ vọng phát tâm

Cơm ăn áo mặc đâu phải giọt mồ hôi con có

Đã phát đại nguyện bồ đề

Bỏ đi đờm giãi thế gian

Được gọi là bậc “Mô Phạm”

Thầy của trời người

Có tàm qúy hổ thẹn

Bậc trượng phu khác bụi trần nhân thế

Huống nữa Phật bảo muôn loài chúng sinh

Là Song thân quyến thuộc biết bao giờ báo đáp

Vô Thường con đã hiểu

Nhân quả nghiệp báo chắc con đã hay

Mọi sự trên đời chỉ là cái mượn vay duyên hợp duyên tan

Ái dục tham lam hữu thủ chấp vô minh

Là nẻo dẫn luân hồi sinh tử

Niềm vui – Nước mắt

Thịnh thịnh suy suy

Hơn ai hết

Con đã biết

Miền bảo sở

Nơi hóa thành

Cang leo – Núi càng cao

Ra biển lớn – ầm ầm sóng vỗ

Con đừng tham bát bỏ mâm

Đừng buông lung phóng túng

Trái nguyện ban sơ

Muôn đời khó gặp lại.

Đương thích tử

Con ạ

Chỉ có con đường tiến bước

Con gắng vững tâm

Biết bao người

Dõi theo bước chân kỳ vọng ở con

Miền giải thoát

Con thẳng tiến nhe con

Mẹ hiền!

Gửi con – Bậc Thích Tử – Ngược dòng

Thích Đàm Ngân – Lớp Ni I
Thường Như